Điều phụ nữ chưa hiểu về đàn ông

Có một sự im lặng luôn đi theo hầu hết những người đàn ông. Không phải vì họ không có gì để nói, mà là vì họ chưa bao giờ được dạy cách diễn đạt điều đó.

| 23 phút đọc | lượt xem.

Điều phụ nữ chưa hiểu về đàn ông

Có một sự im lặng luôn đi theo hầu hết những người đàn ông. Không phải vì họ không có gì để nói, mà là vì họ chưa bao giờ được dạy cách diễn đạt điều đó.

Tôi viết từ sự im lặng ấy. Vì nó. Qua nó. Và mỗi lần ngồi với nó đủ lâu, nó lại đưa tôi trở về nỗi đau giống nhau: gánh nặng thầm lặng, vô hình mà đàn ông mang theo, và khoảng cách rộng lớn giữa cảm giác thực sự và cách mọi người hiểu về nó, đặc biệt là từ phía phụ nữ. Và có lẽ quan trọng hơn, đó là những gì đàn ông đã quên về chính bản thân họ. Đây không phải là lời công kích. Thậm chí không phải lời than phiền. Nó giống như một hơi thở bất lực. Bởi tôi đã chứng kiến điều đó quá nhiều lần ở bạn bè, ở chính mình, ở những người lạ không bao giờ thừa nhận. Cách cuộc đời một người đàn ông, đặc biệt là lúc khởi đầu, thường xoay quanh một câu hỏi: Làm sao để tôi trở nên xứng đáng?

Gánh nặng của sự chứng minh

Cuộc đời một người đàn ông thường bắt đầu bằng một câu hỏi thầm lặng mà không ai dạy họ phải hỏi: làm sao để tôi trở nên xứng đáng? Không có nghi thức nào, không có lời khẳng định nào, chỉ có sự hiểu biết ngầm rằng tất cả mọi thứ, từ sự tôn trọng đến tình yêu, đều phải được kiếm lấy. Thế giới không trao cho họ giá trị sẵn có, mà buộc họ phải chứng minh nó qua từng hành động, từng thành tích, từng nỗ lực. Đó là một giao ước thầm lặng mà mọi chàng trai đều ký kết khi bước vào tuổi trưởng thành, một giao ước không bao giờ được nói rõ nhưng luôn hiện diện trong từng khoảnh khắc của cuộc sống họ. Và giữa hành trình chứng minh ấy, một cô gái xuất hiện, và mọi thứ bắt đầu nghiêng về một phía.

Ngôn ngữ của sự giao dịch

Bạn không cần ai nói rằng mình chưa đủ tốt. Thế giới đã nói điều đó qua hàng ngàn cách nhỏ nhặt. Bạn chỉ đơn giản là biết. Đâu đó giữa việc là một cậu bé và trở thành một người đàn ông, bạn nhìn xung quanh và nhận ra mọi thứ bạn muốn, sự tôn trọng, tình yêu, sự quan tâm, bình yên, tất cả đều phải được kiếm lấy. Đó là thỏa thuận. Không ai trao nó cho bạn miễn phí. Không ai ngồi xuống và nói, Bạn đã đủ tốt rồi. Thay vào đó, cuộc sống dạy bạn một ngôn ngữ kỳ lạ về giao dịch: làm việc này, trở thành thứ kia, giành chiến thắng này, giấu điều kia. Và có lẽ, nếu may mắn, bạn sẽ được yêu thương. Đàn ông lớn lên với sự hiểu biết ngầm rằng giá trị của họ phải được chứng minh, không phải được ban tặng. Điều này tạo ra một chu kỳ liên tục của nỗ lực, phấn đấu và tự nghi ngờ. Họ học cách đo lường bản thân qua thành tích, qua những gì họ có thể làm, qua cách người khác nhìn nhận họ. Không có khoảnh khắc yên bình nào để chỉ đơn giản là tồn tại. Mọi thứ đều là một bài kiểm tra, một thử thách, một cơ hội để chứng minh hoặc thất bại.

Điều phụ nữ chưa hiểu về đàn ông 137 – nghien cuu, viet lach, tam ly hoc, tinh yeu, tinh duc, thau hieu, hen ho, tinh cam, dieu phu nu chua hieu ve dan ong, chua hieu dan ong.
Điều phụ nữ chưa hiểu về đàn ông.

Và trong tất cả sự kiếm tìm này, một cô gái bước vào câu chuyện. Và mọi thứ nghiêng hẳn. Jordan Peterson giải thích điều này rất hay: ý tưởng rằng đàn ông, đặc biệt khi họ còn trẻ và chưa bị tha hóa, hướng đến việc quỳ gối trước hình ảnh vĩnh cửu của nữ tính. Không phải trong sự phục tùng, mà trong sự tôn kính. Giống như Tom Sawyer nhảy lên hàng rào khi Becky đi qua, giữ thăng bằng, thể hiện, chứng minh bản thân. Hy vọng cô ấy sẽ nhìn thấy anh. Hy vọng anh đủ tốt. Và điều này thậm chí không hoàn toàn về cô gái đó. Mà là về những gì cô ấy tượng trưng. Bởi với nhiều người đàn ông, đặc biệt là những người vẫn đang trở thành chính mình, cô ấy trở thành nhiều hơn một con người. Cô ấy trở thành hiện thân của tất cả những gì họ đang theo đuổi: vẻ đẹp, sự chấp nhận, bình yên, sự xác nhận. Trong ánh mắt cô ấy, họ hy vọng tìm thấy một tấm gương cho họ biết rằng họ có ý nghĩa.

Nỗi sợ bị thấy là chưa đủ

Nhưng đó là một hy vọng nguy hiểm. Bởi nó trao cho người khác chìa khóa đến giá trị bản thân của bạn. Và khi cô ấy quay đi, hoặc tệ hơn, không bao giờ để ý đến bạn, nó không chỉ đơn thuần là đau. Nó làm tan vỡ một thứ gì đó. Không chỉ là ảo tưởng về tình yêu lãng mạn mà là ảo giác rằng việc đủ tốt sẽ đảm bảo bạn được yêu thương. Hầu hết đàn ông không sợ phụ nữ. Họ sợ bị nhìn thấy và bị đánh giá là thiếu sót. Đó là lý do tại sao sự từ chối không chỉ gây bầm tím, nó để lại vết cháy. Nó nói với một người đàn ông rằng anh ta không phải là người anh ta nghĩ mình là. Và thế giới, đặc biệt với đàn ông, không dễ tha thứ cho điều đó. Sự dễ tổn thương không nhận được huy chương. Nó bị cười nhạo, hoặc bị phớt lờ, hoặc bị thương hại thầm lặng. Và vì thế đàn ông học cách che giấu nó. Bằng sự kiêu ngạo. Bằng sự bù đắp quá mức. Bằng im lặng. Bằng tham vọng. Bằng cơ bắp. Bằng tiền bạc. Bằng những câu chuyện được chăm chút hoàn hảo về việc họ ít quan tâm đến mức nào.

Nhưng đây là điều thú vị, và tôi nghĩ đôi khi phụ nữ bỏ lỡ điều này, không phải vì sự tàn nhẫn, mà vì câu chuyện chưa bao giờ được kể đúng cách: hầu hết đàn ông không cố gắng chinh phục thế giới. Họ chỉ đang cố gắng trở nên đủ tốt cho cô ấy. Cô gái ở bên kia đường. Cô gái trong quán cà phê. Cô gái mà họ viết thơ cho trong bóng tối. Cô gái khiến họ cảm thấy điều gì đó vượt ra ngoài sự sống còn. Và sau đó là nỗi đau khổ. Sự sụp đổ. Nhận thức rằng lý tưởng không có thật. Rằng để yêu bất kỳ người phụ nữ thực sự nào, bạn phải giết chết ảo tưởng về người hoàn hảo. Và đó là một dạng cái chết. Bởi vì lý tưởng đó là thứ khiến bạn tiếp tục trong suốt những năm qua. Đó là lý do bạn luyện tập. Đó là lý do bạn tập thể hình. Đó là lý do bạn viết thơ. Đó là điều khiến bạn bò ra khỏi giường và tiếp tục xuất hiện khi không ai nhìn thấy.

Cái chết của lý tưởng và sự tái sinh của hiện thực

Nhưng cô ấy không hoàn hảo. Cô ấy là con người. Cô ấy khóc trong bãi đậu xe và gửi những tin nhắn mơ hồ khi sợ hãi và nghi ngờ bản thân trước gương. Cô ấy không phải là giấc mơ. Cô ấy là thật. Và nếu bạn muốn yêu cô ấy, thực sự yêu cô ấy, bạn phải gặp cô ấy ở đó, trên mảnh đất bình đẳng. Không phải như một vị cứu tinh. Không phải như một thẩm phán. Mà như một người cũng có đầy khiếm khuyết như bạn vậy. Đó là khi công việc thực sự bắt đầu. Khi cậu bé chết đi. Khi người đàn ông bắt đầu. Không phải phiên bản mạnh mẽ, không phải người ồn ào, giận dữ, người mặc niềm tự hào như áo giáp chống đạn. Mà là người yên lặng. Người vững vàng. Người có thể ngồi trong nỗi đau của mình mà không lao vào tấn công. Người sẵn sàng mất đi những ảo tưởng để tìm thấy điều gì đó thực sự.

Một số người đàn ông không bao giờ đạt được điều đó. Họ vẫn cay đắng. Họ theo đuổi ảo tưởng. Họ coi tình yêu là trò lừa đảo. Họ chìm đắm trong những thứ khiến họ xao lãng. Họ nhầm lẫn sự xác nhận với tình cảm. Họ thay đổi từ cơ thể này sang cơ thể khác, hy vọng nó sẽ mang cảm giác như về nhà. Nhưng những người làm được, những người trưởng thành, họ bắt đầu nhìn rõ. Họ ngừng tìm kiếm phụ nữ để lấp đầy vết thương của mình. Họ ngừng coi tình yêu là bằng chứng về giá trị. Họ ngừng sử dụng người khác để vá những nơi tan vỡ bên trong họ. Họ nhận ra: tình yêu không phải là phần thưởng. Nó là trách nhiệm.

Sự thật sâu xa hơn về tình yêu

Khi một người đàn ông cuối cùng học được cách buông bỏ ảo tưởng và đối mặt với hiện thực, anh ta bước vào một lãnh địa mới của sự trưởng thành. Đó là nơi mà tình yêu không còn là phần thưởng cho sự hoàn hảo, mà là trách nhiệm đòi hỏi sự hiện diện trọn vẹn. Nhưng trách nhiệm này không thể được thực hiện nếu chính bản thân anh ta vẫn còn tan vỡ, vẫn còn tìm kiếm người khác để lấp đầy những khoảng trống bên trong. Đây là lúc sự thật khó khăn nhất xuất hiện: bạn không thể cho đi những gì mình không có. Tình yêu thực sự đòi hỏi một nền tảng vững chắc từ bên trong, một sự chấp nhận và yêu thương bản thân trước khi có thể yêu thương người khác một cách trọn vẹn và lành mạnh.

Không thể cho đi điều mình không có

Và đó là nơi sự thật sâu xa hơn xuất hiện. Sự thật mà hầu hết mọi người, không chỉ đàn ông, bỏ qua. Bạn không thể cho đi những gì bạn không có. Nếu bạn không yêu bản thân mình, thực sự, không phải một cách giả vờ, bạn sẽ làm tổn thương người cố gắng yêu bạn. Đó là lý do tại sao không chỉ đàn ông cần phản ánh nội tâm. Phụ nữ cũng vậy. Bởi quá thường xuyên, tình yêu được sử dụng như một loại thuốc xoa dịu cho những vết thương chưa được chữa lành. Mọi người bước vào các mối quan hệ với hy vọng được hoàn thiện, không nhận ra rằng loại tình yêu tốt nhất không hoàn thiện bạn, nó bổ sung cho bạn. Nó thêm vào bạn. Nó mài giũa bạn. Nó hỗ trợ bạn. Nhưng nó không thể làm bạn trọn vẹn. Yêu cầu người khác mang theo sự tan vỡ của bạn không phải là lãng mạn. Nó không công bằng. Đó không phải là sự đối tác. Đó là sự chiếu xạ.

Điều phụ nữ chưa hiểu về đàn ông 656 – nghien cuu, viet lach, tam ly hoc, tinh yeu, tinh duc, thau hieu, hen ho, tinh cam, dieu phu nu chua hieu ve dan ong, chua hieu dan ong.
Điều phụ nữ chưa hiểu về đàn ông.

Tất cả chúng ta đều mang theo những câu chuyện. Hối tiếc. Vết thương. Những điều mà chúng ta ước mình đã làm khác đi. Nhưng tình yêu không nên là nơi chúng ta trốn. Nó nên là nơi chúng ta xuất hiện. Dù trọn vẹn hay còn dở dang, nó nên là nơi mà sự trung thực gặp gỡ nỗ lực. Anaïs Nin đã viết, Chúng ta không nhìn thấy sự vật như chúng là, chúng ta nhìn thấy chúng như chúng ta là. Điều đó đúng trong tình yêu. Bạn sẽ luôn chiếu phong cảnh nội tâm của mình lên người bạn đang ở cùng. Nếu bạn đang chiến tranh với chính mình, tình yêu sẽ giống như chiến trường. Nếu bạn ở trong bình yên, tình yêu sẽ giống như nhà. Vì vậy hãy làm việc đó. Ngồi với sự lộn xộn của bạn. Viết nhật ký. Suy ngẫm. Tha thứ. Không phải vì nó thơ mộng, mà bởi vì nếu bạn không làm, bạn sẽ kết thúc bằng việc làm tổn thương những người không gây ra nỗi đau của bạn.

Khát khao được nhìn thấy và được hiểu

Và đó là điều trớ trêu lớn nhất của tất cả: tất cả chúng ta đều chỉ muốn được nhìn thấy. Đàn ông, phụ nữ, tất cả mọi người. Chúng ta khao khát được hiểu mà không cần phải giải thích. Được ôm mà không bị yêu cầu biện minh cho trọng lượng của mình. Chúng ta muốn vết thương của mình được công nhận, không bị khâu lại bằng những lời sáo rỗng. Nỗi sợ hãi của chúng ta được đáp ứng bằng sự hiện diện, không phải giải pháp. Tôi nhớ hồi đại học, tôi đã chứng kiến điều đó xảy ra nhiều lần không thể đếm được. Những người đàn ông tốt, những người đàn ông bối rối, di chuyển từ người phụ nữ này sang người phụ nữ khác, không phải vì ác ý mà vì thói quen.

Tôi vừa có cuộc trò chuyện tuần trước với một người bạn từ những năm đó. Chúng tôi ngồi đối diện nhau trong một quán cà phê yên tĩnh, và có điều gì đó trong anh ấy đã thay đổi. Giọng nói của anh không còn mang sự huyênh hoang như trước. Anh nói rằng anh cảm thấy trống rỗng. Mặc dù anh muốn yêu ai đó, thực sự yêu, anh không còn biết cách làm nữa. Anh đã dành nhiều năm theo đuổi sự phấn khích, cơn sốt dopamine sau khi quan hệ, sự hưng phấn khi được khao khát. Nấu bữa sáng sáng hôm sau, cười đùa, giả vờ rằng đó là điều gì đó sâu sắc hơn, rồi biến mất khi cảm giác phấn khích phai nhạt. Đó trở thành khuôn mẫu. Một chu kỳ. Ban đầu, nó có hiệu quả. Hoặc ít nhất, nó có vẻ như vậy. Nhưng theo thời gian, nó bắt đầu khiến anh mất đi từng mảnh của bản thân. Sự kết nối trở nên mỏng manh hơn. Anh ngừng nhìn thấy con người, thực sự nhìn thấy họ. Mỗi lần ai đó cố gắng đến gần, anh lại rút lui. Không phải vì anh không quan tâm, mà vì anh không biết cách được nhìn thấy mà không có màn trình diễn. Anh nói với tôi, Giống như tôi đã tự huấn luyện mình khao khát sự chú ý, nhưng không phải sự thân mật. Và bây giờ khi tôi thực sự muốn điều thật, tôi không biết cách ở lại.

Lời khuyên cho những người đàn ông trẻ

Nếu bạn là một chàng trai trẻ đang đọc điều này, đứng ở rìa của khoảng giữa kỳ lạ đó, đâu đó giữa tuổi thiếu niên và điều gì đó giống tuổi trưởng thành, tôi muốn bạn dừng lại. Chỉ một chút thôi. Không phải để ghi chép. Không phải để giải mã một quy tắc ẩn giấu nào đó. Mà để cảm nhận điều gì đó thực sự. Để nó lắng xuống ở đâu đó sâu bên trong, không phải trong tâm trí bạn mà trong lồng ngực, nơi những sự thật yên lặng hơn có xu hướng sống. Đây không phải là lời khuyên. Chúa biết bạn đã có đủ những thứ đó rồi. Đây không phải là một giọng nói khác cố gắng sửa chữa bạn hay tương lai của bạn. Tôi chỉ đang đưa ra một khoảnh khắc. Một sự phản ánh. Một sự thật nhỏ mà tôi đã học được theo cách khó khăn: đừng theo đuổi ý niệm về tình yêu. Đừng xây dựng bản sắc của bạn xung quanh sự phấn khích khi được mong muốn. Đừng định hình bản thân để phù hợp với sự khao khát của người khác. Và đừng nhầm lẫn khao khát với ý nghĩa.

Điều phụ nữ chưa hiểu về đàn ông 105 – nghien cuu, viet lach, tam ly hoc, tinh yeu, tinh duc, thau hieu, hen ho, tinh cam, dieu phu nu chua hieu ve dan ong, chua hieu dan ong.
Điều phụ nữ chưa hiểu về đàn ông.

Bởi vì ham muốn phai nhạt. Vẻ đẹp phai nhạt. Ảo tưởng luôn vỡ vụn. Hình ảnh nứt ra. Và những gì còn lại, những gì vẫn còn khi sương mù tan đi, là bạn. Chỉ bạn thôi. Và câu hỏi về bạn là ai và bạn đang trở thành ai. Đó mới là công việc thực sự. Đó là điều không ai nói với bạn. Sự theo đuổi có tính gây nghiện. Được nhìn thấy, được khao khát và được lựa chọn khiến bạn cảm thấy sống động. Nhưng nếu bạn xây dựng giá trị của mình xung quanh điều đó, bạn sẽ luôn đói khát. Bạn sẽ di chuyển từ khuôn mặt này sang khuôn mặt khác, hy vọng ai đó cuối cùng sẽ lấp đầy nỗi khao khát mà bạn đã mang theo trong nhiều năm. Nhưng không ai có thể. Không theo cách bạn hy vọng. Bởi vì tình yêu thực sự không đến để lấp đầy sự trống rỗng của bạn. Nó đến để đứng bên cạnh nó. Nó không ở đây để hoàn thiện bạn, nó ở đây để gặp gỡ bạn. Dù bạn đang ở đâu.

Bản chất thực sự của tình yêu

Sau tất cả những gì đã học được, sau khi đã buông bỏ ảo tưởng và đối mặt với sự thật, chúng ta đến với câu hỏi cốt lõi nhất: tình yêu thực sự là gì? Nó không phải là hình ảnh lãng mạn mà phim ảnh vẽ ra, không phải là cảm giác phấn khích ban đầu, không phải là sự hoàn hảo được đóng gói trong một hộp quà xinh đẹp. Tình yêu thực sự là một quyết định, một lựa chọn được thực hiện mỗi ngày, một cam kết ở lại ngay cả khi mọi thứ không còn dễ dàng. Đó là sự sẵn lòng để được nhìn thấy hoàn toàn, với tất cả những khiếm khuyết và vết thương, và vẫn tin tưởng rằng mình xứng đáng được yêu thương. Và trong sự dễ bị tổn thương ấy, trong quyết định dũng cảm để ở lại, đó là nơi mà tình yêu thực sự sống động.

Quyết định ở lại

Và có lẽ đó là tình yêu. Không phải màn trình diễn, không phải giả vờ, không phải cái kết hoàn hảo như tranh vẽ. Mà là quyết định yên lặng, đáng sợ để ở lại. Để xuất hiện. Hoàn toàn. Không có mặt nạ. Không có những trò đùa. Không có sự quyến rũ hay bản lĩnh. Không có lớp áo giáp mà bạn đã học cách mặc quá tốt. Chỉ là chính bạn. Mệt mỏi. Khiếm khuyết. Đang cố gắng. Tình yêu không phải là phần thưởng cho sự hoàn hảo, mà là không gian cho sự chân thật. Nó không yêu cầu bạn phải có tất cả mọi thứ trong cuộc sống được sắp xếp. Nó không đòi hỏi bạn phải là phiên bản tốt nhất của chính mình mọi lúc. Thay vào đó, nó mời gọi bạn đến, với tất cả sự lộn xộn, với tất cả sự nghi ngờ, với tất cả những câu hỏi chưa có lời giải. Và nói, Bạn được chào đón ở đây.

Đó là lý do tại sao công việc nội tâm quan trọng đến vậy. Không phải vì nó làm cho bạn trở nên đáng yêu hơn, bạn đã đáng yêu rồi, mà vì nó giúp bạn nhận ra rằng bạn đáng yêu. Nó giúp bạn ngừng tìm kiếm xác nhận từ bên ngoài và bắt đầu xây dựng nền tảng từ bên trong. Nó dạy bạn rằng giá trị của bạn không dao động theo ý kiến của người khác, không tăng lên khi ai đó chọn bạn và không giảm đi khi ai đó rời bỏ bạn. Giá trị của bạn là vốn có, là cố định, là không thể thay đổi. Và một khi bạn thực sự tin điều đó, bạn ngừng tìm kiếm người khác để hoàn thiện bạn. Bạn bắt đầu tìm kiếm những người có thể đi bên cạnh bạn, những người có thể bổ sung cho hành trình của bạn mà không phải là toàn bộ hành trình đó.

Sự can đảm của việc dễ bị tổn thương

Và đó là nơi can đảm thực sự xuất hiện. Không phải can đảm để chinh phục hay thắng lợi, mà can đảng để dễ bị tổn thương. Can đảm để nói, Tôi đang đau, và không cảm thấy kém cỏi vì điều đó. Can đảm để thừa nhận, Tôi không biết, và không thấy đó là điểm yếu. Can đảng để để lộ trái tim mình và tin tưởng rằng nó sẽ không bị nghiền nát. Đó là loại can đảm mà đàn ông hiếm khi được khuyến khích phát triển. Bởi vì thế giới nói với họ rằng can đảm là không khóc, là không run sợ, là không cần bất cứ ai. Nhưng đó không phải là can đảm. Đó là cô lập. Đó là cô đơn được ngụy trang thành sức mạnh. Can đảm thực sự là nhận ra rằng bạn không phải làm mọi thứ một mình. Rằng cần ai đó không làm bạn trở nên yếu đuối, nó làm bạn trở nên con người.

Điều phụ nữ chưa hiểu về đàn ông 076 – nghien cuu, viet lach, tam ly hoc, tinh yeu, tinh duc, thau hieu, hen ho, tinh cam, dieu phu nu chua hieu ve dan ong, chua hieu dan ong.
Điều phụ nữ chưa hiểu về đàn ông.

Và khi một người đàn ông tìm thấy loại can đảm đó, khi anh ta học cách đứng trong sự thật của mình mà không xin lỗi, mà không giải thích quá mức, mà không che giấu, đó là khi anh ta bắt đầu sống thực sự. Không phải theo kịch bản mà ai đó đã viết cho anh ta, không phải theo kỳ vọng mà xã hội đã đặt lên vai anh ta, mà theo những gì anh ta thực sự là và thực sự cần. Và đó là khi tình yêu trở nên có thể. Không phải là tình yêu được xây dựng trên nhu cầu hay thiếu thốn, mà là tình yêu được xây dựng trên sự lựa chọn. Sự lựa chọn để nhìn thấy ai đó đầy đủ, để được nhìn thấy đầy đủ, và để nói, Đây là con người tôi muốn ở bên cạnh. Không phải vì tôi cần họ để trở nên trọn vẹn, mà vì tôi chọn họ để chia sẻ sự trọn vẹn của mình.

Kết luận

Vì vậy, đối với những người đàn ông vẫn đang tìm kiếm, vẫn đang phấn đấu, vẫn đang cố gắng chứng minh giá trị của họ: bạn đã đủ tốt rồi. Không phải vì ai đó nói vậy, không phải vì bạn đã đạt được một cột mốc nhất định, không phải vì bạn đã kiếm được nó. Mà đơn giản vì bạn tồn tại. Bởi vì bạn đang cố gắng. Bởi vì bạn đang hiện diện. Và điều đó, tất cả những điều đó, là đủ. Công việc bây giờ không phải là trở nên xứng đáng. Nó là nhận ra rằng bạn luôn là như vậy. Và khi bạn hiểu điều đó, thực sự hiểu nó, mọi thứ thay đổi. Bạn ngừng tìm kiếm sự xác nhận trong ánh mắt của người khác. Bạn ngừng đo lường giá trị của mình bằng việc ai đó có chọn bạn hay không. Bạn bắt đầu nhận ra rằng tình yêu thực sự không phải là về việc trở nên hoàn hảo. Nó là về việc trở nên chân thật. Và trong sự chân thật đó, trong sự sẵn lòng để được nhìn thấy, được biết đến, được yêu thương ngay cả với tất cả những khiếm khuyết, đó là nơi mà phép màu thực sự xảy ra.

Đó là nơi mà bạn ngừng là cậu bé Tom Sawyer trên hàng rào, cố gắng gây ấn tượng với Becky. Và trở thành người đàn ông có thể đứng vững trên mặt đất, biết rằng anh ta có giá trị, bất kể ai đang nhìn. Và khi anh ta gặp được người phụ nữ phù hợp, người cũng đã làm công việc của mình, người cũng đã học cách yêu bản thân, người cũng đã giết chết những ảo tưởng của mình, đó là khi có điều gì đó thực sự đẹp đẽ có thể bắt đầu. Không phải là câu chuyện cổ tích. Không phải là ảo tưởng. Mà là điều gì đó thật. Điều gì đó được xây dựng trên nền tảng vững chắc của hai con người trọn vẹn chọn nhau, không phải vì họ cần, mà vì họ muốn. Và đó là loại tình yêu đáng chờ đợi. Đó là loại tình yêu đáng để làm công việc nội tâm cho. Đó là loại tình yêu có thể kéo dài.

Điều phụ nữ chưa hiểu về đàn ông 354 – nghien cuu, viet lach, tam ly hoc, tinh yeu, tinh duc, thau hieu, hen ho, tinh cam, dieu phu nu chua hieu ve dan ong, chua hieu dan ong.
Điều phụ nữ chưa hiểu về đàn ông.
0%

Chuyên mục tinh-cam

Điều phụ nữ chưa hiểu về đàn ông

Điều phụ nữ chưa hiểu về đàn ông

Có một sự im lặng luôn đi theo hầu hết những người đàn ông. Không phải vì họ không có gì để nói, mà là vì họ chưa bao giờ được dạy cách diễn đạt điều đó.

Yêu nhau đâu chỉ là cởi áo cho nhau

Yêu nhau đâu chỉ là cởi áo cho nhau

Đôi khi tôi nghĩ, sự thân mật thực sự bắt đầu từ những cử chỉ nhỏ nhất, từ ngôn ngữ thầm lặng mà hai người tự khắc sáng tạo ra mà không hề cần bàn bạc.

Hãy yêu người quan tâm đến bạn

Hãy yêu người quan tâm đến bạn

Chúng ta dễ tìm thấy những người bị hấp dẫn bởi vẻ ngoài, bởi phiên bản mà ta tạo ra trên mạng, bởi những cuộc trò chuyện không chạm đến chiều sâu tâm hồn.

Điều đàn ông chưa hiểu về phụ nữ

Điều đàn ông chưa hiểu về phụ nữ

Phụ nữ là bí ẩn mà đàn ông thường lãng mạn hóa. Họ tưởng tượng về việc vạch trần bí mật, nhầm lẫn giữa sự khó đoán với phép màu, giữa im lặng với chiều sâu.

Chuyên mục viet-lach

Nỗi buồn thầm lặng của sự trưởng thành

Nỗi buồn thầm lặng của sự trưởng thành

Trưởng thành không chỉ đơn thuần là việc thêm một tuổi mới mỗi năm trôi qua, mà còn là một chuỗi những biến đổi thầm lặng, những cuộc chia tay không lời và những nỗi buồn.

Tình yêu tôi trao là của em mãi mãi

Tình yêu tôi trao là của em mãi mãi

Tôi vẫn giữ một cánh hoa, như bằng chứng rằng bông hồng từng nắm tay tôi, và dù trải nghiệm ấy ngắn ngủi và đầy biến động, nó là thật, và nó thuộc về tôi.

Chuyên mục nghien-cuu

Thinh lặng an toàn khi yêu đúng người

Thinh lặng an toàn khi yêu đúng người

Trong thế giới ồn ào nơi mọi người đều đòi hỏi phải thể hiện tình cảm bằng những tin nhắn liên tục, thì sự im lặng đã trở thành thứ xa xỉ hiếm có.

Sự thinh lặng khi người già im lặng

Sự thinh lặng khi người già im lặng

Người già mất vai trò truyền tải kinh nghiệm, văn hóa trong đời sống hiện đại. Khám phá thực trạng đáng buồn này và tác động đến xã hội hôm nay.

Theo dõi hành trình

Hãy để lại thông tin, khi có gì mới thì Nhavanvn sẽ gửi thư đến bạn để cập nhật. Cam kết không gửi email rác.

Họ và tên

Email liên lạc

Đôi dòng chia sẻ